Theo thuhangngoaihanganh, trận gặp Manchester City không phải là lần đầu tiên, ở mùa giải này, Liverpool chơi với một sơ đồ khác so với hệ thống 4-3-3 quen thuộc của họ. Trước City, trên lý thuyết là những con người được Jurgen Klopp sử dụng vẫn có thể tạo ra hệ thống 4-3-3 đó, nhưng thực tế thì không phải.
Liverpool đã có 1 đấu pháp hay
Trước trận đấu gặp Man City, Jurgen Klopp có phân tích chung về sự thay đổi này của đội bóng ở vài trận gần nhất. Nhiều người đồng tình rằng vấn đề mà Liverpool gặp phải ở thời điểm hiện tại là họ không còn giữ được cường độ gây áp lực tốt như trước, cả ở giai đoạn chủ động phòng ngự và giai đoạn chuyển đổi từ tấn công sang phòng ngự. HLV Jurgen Klopp của Liverpool có vẻ cũng đồng tình.
Jurgen Klopp đã phát biểu như này: “Vài năm gần đây, chúng tôi luôn chơi một cách bạo dạn trước City. Vào lúc này, trước khi thay đổi hệ thống chiến thuật, chúng tôi nhận ra rằng sự bạo dạn trong phòng ngự ấy khiến chúng tôi để lộ ra những khoảng trống chúng tôi không thể đối phó trong bối cảnh hiện tại.”
Ở đây, thuhangngoaihanganh muốn giải thích, theo cách hiểu của mình, cho những gì Jurgen Klopp nói ở trên, theo những gì thực tế đã diễn ra trước Manchester City ngày hôm qua.
Đầu tiên, khu vực phòng ngự yêu thích của Liverpool luôn là từ 1/3 giữa sân. Từ khu vực này, cố gắng đưa đối phương phải thực hiện những đường chuyền họ đã lường trước, để đẩy cao cường độ gây áp lực, nhằm đoạt bóng. Bạn có thể gọi phương thức này là bẫy pressing, trong đó đường chuyền là pressing-triggered.
Vài năm qua, Liverpool đã rất thuần thục ở khả năng phòng ngự từ 1/3 giữa sân bằng cấu trúc 4-3-3 với cự ly gần nhau của nhóm 6 cầu thủ, là 3 tiền vệ và 3 tiền đạo.
Không cần Jurgen Klopp phải xác nhận điều này thì chúng ta cũng hiểu được, nhưng nếu bạn còn nhớ cách đây vài tuần, khi được hỏi về Trent Alexander-Arnold, HLV Jurgen Klopp này có nói một ý theo kiểu là Liverpool cho phép Alexander-Arnold dâng cao gây áp lực khi phòng ngự, và chấp nhận rủi ro phía sau lưng hậu vệ này, rủi ro đó được đảm bảo với khả năng bọc lót khoảng trống của 3 hậu vệ còn lại.
>> Xem thêm: tintucbongda click – lịch bóng đá ngoại hạng anh hôm nay
Jurgen Klopp với phương án gây áp lực từ giữa sân với cấu trúc 4-3-3
Trong phương án gây áp lực từ giữa sân với cấu trúc 4-3-3 đó, 3 tiền đạo xuất phát rất gần nhau. Đặc biệt là 2 tiền đạo cánh, họ gây áp lực từ ngoài vào lên cầu thủ có bóng của đối phương, ép đối phương đưa bóng vào trung lộ. 3 tiền vệ cũng chủ động chơi gần nhau, và gần như theo một hàng ngang (chứ không có việc ai thấp nhất để trụ lại).
Nhóm 6 cầu thủ chơi gần nhau, ở trung lộ, của Liverpool hướng đối phương đưa bóng vào trung lộ, như đã nói, và cố gắng khiến đối phương mắc sai số ở phạm vi hẹp đó. Fernandinho hay Rodri những ngày đầu có mặt tại Man City đã từng là nạn nhân, Bernardo Silva thì không.
Giờ là lúc nói đến sự “bạo dạn” – brave – mà Jurgen Klopp đề xuất. Trước khi nhận rủi ro ở khoảng trống phía sau lưng hậu vệ biên, thì nguyên nhân dẫn đến rủi ro đó là một thứ cũng rủi ro khác với Liverpool. Rủi ro này, theo góc nhìn của mình, được tạo ra một phần bởi những suy nghĩ của Guardiola từ những thất bại trước chính Liverpool.
City có xu hướng sử dụng 2 tiền vệ trung tâm chơi gần nhau trước cấu trúc gây áp lực 4-3-3 của Liverpool. Và khi Rodri hiểu vấn đề hơn qua mỗi trận đấu, cũng như khi Bernardo Silva được sử dụng, thì City không còn quá sợ trước nhóm 6 cầu thủ đối phương nữa. Nhiệm vụ của hai tiền vệ này là, không để mất bóng quá đơn giản ở phạm vi nhận bóng của mình, và trở thành một cầu nối để đưa quả bóng ra biên, một cách cơ bản nhất.
>> Xem thêm: bangxephangbongday click
Ngoài biên là khu vực mà nhóm 6 cầu thủ phía trên của Liverpool không thể gây áp lực lên người nhận bóng nhanh nhất, đó là lúc hai hậu vệ biên của họ phải dâng cao, áp sát với một khoảng cách tương đối xa. Ở thời điểm đó, bóng có xu hướng được Man City, hoặc có thể là những đội bóng khác, đưa theo chiều sâu ra khoảng trống mà hậu vệ biên của Liverpool để lộ.
Theo Jurgen Klopp đã phát biểu như này: “Chúng tôi nhận ra rằng sự bạo dạn trong phòng ngự ấy khiến chúng tôi để lộ ra những khoảng trống chúng tôi không thể đối phó trong bối cảnh hiện tại.”
Đến đây thì hy vọng bạn đã nắm được ý mình muốn giải thích. Nếu mình hiểu đúng, thì đây là giải pháp của Jurgen Klopp trước Man City.
Liverpool không thay đổi khu vực phòng ngự yêu thích của họ, nhưng thay đổi cấu trúc đội hình: 4-2-4 hoặc 4-4-2. Harvey Elliott và Diogo Jota là các tiền vệ biên, Mo Salah cùng Roberto Firmino là 2 tiền đạo.
Nhóm 6 cầu thủ này vẫn xuất phát theo một khối hẹp ở khu vực trung lộ, nhưng, thay đổi định hướng áp sát. Họ hạn chế một cách triệt để các đường chuyền cho tiền vệ trung tâm của Man City. Sử dụng 2 tiền đạo mang lại lợi ích ở riêng khâu này, khi Salah và Firmino không cho phép Rodri và Bernardo nhận bóng ở sau lưng họ, từ thời điểm bắt đầu phòng ngự.
Họ buộc đối phương phải đưa bóng ra biên. Và ở thời điểm này, hậu vệ cánh của họ được yêu cầu giữ cự ly với 3 người còn lại ở line phòng ngự. Elliot và Jota, những tiền vệ biên, kiên định đứng ở khu vực hành lang trong để chắc rằng đối thủ không để chuyền xuyên tuyến, trước khi lùi về gây áp lực trên đường bóng lăn lên cầu thủ nhận bóng ngoài biên của đối phương.
Từ đó, họ mới bắt đầu đẩy cao cường độ của mình, trong bối cảnh họ đã sẵn sàng kiểm soát một tình huống chuyền bóng theo chiều sâu.
Liverpool chủ đích đẩy Man City triển khai bóng sang biên trái, một điểm đáng chú ý khác. Nguyên do có lẽ là bởi họ có Elliott nhiều năng lượng hơn, và quan trọng là họ tự tin ở khả năng phòng ngự khoảng trống ở hành lang trong của Fabinho hơn là Thiago.
Điều này đương nhiên dẫn đến những hệ quả khác với những trận đấu giữa Liverpool và Man City như thường lệ. Liverpool hạn chế rủi ro hơn, đồng nghĩa với việc họ cũng kiểm soát bóng ít hơn tương đối nhiều so với đối phương. 37% là thời lượng kiểm soát bóng thấp nhất của Liverpool trong một trận đấu với Man City từ năm 2020 tới giờ. Nhưng đổi lại, họ ít khi bị tấn công vào khoảng trống sau lưng hàng hậu vệ, vẫn tạo ra số lượng các tình huống chuyển đổi từ phòng ngự sang tấn công đủ lớn. Quan trọng hơn cả, là kiên nhẫn để thắng bằng một khoảnh khắc.
Một chi tiết điều chỉnh nhỏ của Jurgen Klopp và các cộng sự của mình, nhưng cho thấy quá trình đánh giá lại màn trình diễn của đội, chuẩn bị trận đấu là tương đối phức tạp. Đáng nói hơn, nó diễn ra trong thời điểm mà thời gian trên sân tập để chuẩn bị trận đấu của các đội bóng chỉ vào khoảng 1 buổi tập – có nghĩa là, thời gian tập chuyên biệt cho định hướng phòng ngự này, mình khá chắc kéo dài chưa tới 30 phút đồng hồ.